Con gọi thầm! Mẹ ơi!

18:13 |

Con gọi thầm! Mẹ ơi!

Còn mãi với con lời ru ngày xưa ấy, còn mãi với con vòng tay mẹ âu yếm. Mẹ là người đầu tiên, người đàn bà mãi mãi, không bao giờ phản bội ngay cả khi con ngu dại một đời...

“Đi khắp biển mênh mông, cha cõng cả đời con”. Chúng ta không thể t­ưởng t­ượng đ­ược rằng những ng­ười cha nh­ư những bông hoa bồ công anh thầm lặng rải buị phấn hoa vào lòng đất tuy lặng lẽ nh­ưng thật trang nghiêm và phóng khoáng. Còn mẹ nh­ư vầng trăng khuyết nằm nghiêng, giữ cái khuyết cho mình như­ là để dang tay ôm ấp những đứa con vào lòng. Đó cũng chính là sự dịu dàng, sự hy sinh là vầng trăng đẹp nhất, thiêng liêng nhất.
   

Có thể đi cả cuộc đời bạn sẽ đ­ược chiêm ng­ưỡng những kì quan tuyệt phẩm và những cái hay của

Mặc Kệ

00:00 |

===== MẶC KỆ.........!!! =====
Thoăn thoắt ngày trôi, đời dần hết
Chân Già cố chậm , nào được đâu ?
Cát , Bụi mòn dần thành Mây khói
Một Cõi ta về , đã đâu đây !?
 

Năm cùng, Tháng tận phải thêm tuổi
Phía trước cuộc đời , bao cái đẹp
Ta ước " Lột Da " để sống đời
Tạo Hoá An bài thật nghiệt ngã

Biết phải làm sao được như ý ?
Biết ở " Bên kia " có được vầy ?
Ta Sợ... ! Chân đi từng bước một
Nhưng vẫn thấy nhanh , thật là nhanh

Thôi đành mặc kệ cho duyên kiếp
Cứ phớt lờ đi, Hồn thư thái
Tóc bạc nhuộm màu, Răng trồng mới
Thư thả nhìn đời thật vô tư

Lướt G , dạo mạng vui cùng bạn
Quên đi ám ảnh ngày tàn ấy
Mặc Ngày trôi, Mặc Đất chờ
Cứ ngỡ ta còn tuổi " Đôi mươi "

Pleiku 09112014
Nhật ký tùy hứng Sưu tầm thơ :sanh nguyên :Google+

Thấy Ngọc Châu Chia sẻ Trên google+ bài Thơ Hay

18:38 |